Tình Đầu Với Pensée Tím
Năm ấy, tôi vừa tròn 18 tuổi, đã biết yêu và giận hờn vu vơ với mối tình đầu thật đẹp và lãng mạn. Cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ về anh tuy đã xa nhau gần 40 năm. Anh tốt nghiệp Đại học, rồi theo gia đình sang định cư ở nước ngoài. Trước khi đi, anh bảo tôi: “Hãy cố gắng chờ anh, nếu chờ không được thì em cứ lập gia đình trước, còn anh sẽ lập gia đình sau”. Tôi đã chờ đợi anh ba mùa xuân trôi qua, vì con gái có thì nên tôi đã đi lấy chồng theo sự sắp đặt của gia đình. Ngày tôi lên xe hoa về nhà chồng, nước mắt tuôn trào, khóc nấc nghẹn ngào khi nhìn thấy anh đứng bên kia đường dưới gốc cây phượng vỹ kỷ niệm đối diện trước cổng nhà tôi với nét mặt buồn và đăm chiêu.
...Thời gian rồi cũng qua đi, anh hay về thăm tôi để xem tôi sống có hạnh phúc không. Anh vẫn chưa lập gia đình vì anh còn yêu tôi. Tôi đã cố quên anh nhưng không thể...
(trích đoạn Tình đầu với pensée tím)
- Cao Thị Ngọc Ánh
- NXB Thuận Hóa