Con Quái Vật Trong Rừng Và Ban Thờ Người Chết
Cuốì cùng anh cũng thấy, nhưng vừa nhận ra, anh đã chìm nghỉm trong hoang mang và xấu hổ. Anh thấy ngay rằng điều đó khiến cô thương hại anh, như thể cô thấy mình đã sai khi khơi lại chuyện này. Nhưng anh không cần quá một giây để chắc chắn rằng cô không hề sai. Sau cú choáng nhẹ đầu tiên, việc cô biết, dẫu lạ lùng, bắt đầu có vẻ thật êm dịu với anh. Cô là người duy nhất trên đời, ngoài anh, nắm giữ bí mật này, và suốt bao năm nay cô đã giữ nó, dù chính anh đã quên là mình từng trao nó cho cô. Giờ thì chẳng còn lạ nữa - việc họ không thể gặp nhau như chưa từng có gì. “Tôi cho là,” cuối cùng anh nói, “tôi biết cô muốn nói đến chuyện gì. Chỉ lạ là tôi đã quên mình từng tin cô đến thế.”
"Hẳn là vì anh đã trao lòng tin cho nhiều kẻ khác?”
"Chưa từng có ai. Không một ai - kể từ đó.”
"Vậy ra tôi là người duy nhất biết?”
"Người duy nhất trên đời.”
- Henry James
- NXB Hội Nhà Văn
Sản phẩm này chưa nhận được đánh giá nào. Bạn hãy là người đầu tiên đánh giá nhé!