Sự Trở Lại Của Vết Xước
200000991034-outlet
Từ nhà sách đầu tiên năm 1982, Nhà Sách Phương Nam đã trở thành hệ thống nhà sách uy t...
"Tiểu thuyết mới nhất này của Trần Nhã Thụy là một câu chuyện buồn mang chất bi kịch với những suy nghĩ nội tâm đầy triết lý. Tuy nhiên, khác với cái bi kịch tăm tối trong "Biên Niên Ký Chim Vặn Dây Cót" của nhà văn Haruki Murakami hay cái giày vò giằng xé của "T Mất Tích" của nhà văn Thuận, tiểu thuyết này của Trần Nhã Thụy buồn nhưng không bi thảm, u uẩn nhưng tránh được tuyệt vọng. Hình ảnh đứa bé con trai của nhà văn - nhân vật chính vừa góp một chút vào cái nỗi buồn chung của tác phẩm lại vừa là đốm sáng của hy vọng ngay trong những đoạn u ám nhất khi cái chết của người bạn đẩy nhà văn đến chỗ mất hết hy vọng vào cuộc sống.
...Cuốn tiểu thuyết mở đầu bằng câu "Cơ thể chúng ta đang bị nhiễm độc từ từ" và người đọc tin vào điều đó khi lần qua từng trang nặng nề, buồn thảm, nhưng cuốn tiểu thuyết đã kết thúc với những giòng lạc quan:" ... Chúng ta chưa bị một bệnh tật gì đáng kể... như có phép lạ...có lẽ chúng ta đã được thừa hưởng gen tốt". Người đọc cũng có thể tin vào điều này. Nhưng thật ra, có thể nói, nhân vật của chúng ta đã tự giải độc bằng chính sức mạnh tinh thần của mình. Một nhân vật như thế xứng đáng được đọc và tìm hiểu. Đó là chưa nói tới "cái cơ địa" độc đáo kỳ lạ của anh. Tại sao những vết xước xuất hiện đột ngột trên ngực anh? Đó là nỗi đau âm thầm từ bên trong từng xuất lộ ra mỗi khi có những biến cố trong tâm hồn một đứa nhỏ, một chàng trai và bây giờ đột ngột trở lại như một nỗi đau quá lớn? Là hậu quả của sự dị ứng văn minh? Hay là hậu quả của sự vật lộn không cân sức với cuộc sống?
Thật lạ lùng và thú vị là cuốn tiểu thuyết đã khép lại với nhiều câu hỏi như thế." (Nhà văn-dịch giả Mai Sơn).
...Cuốn tiểu thuyết mở đầu bằng câu "Cơ thể chúng ta đang bị nhiễm độc từ từ" và người đọc tin vào điều đó khi lần qua từng trang nặng nề, buồn thảm, nhưng cuốn tiểu thuyết đã kết thúc với những giòng lạc quan:" ... Chúng ta chưa bị một bệnh tật gì đáng kể... như có phép lạ...có lẽ chúng ta đã được thừa hưởng gen tốt". Người đọc cũng có thể tin vào điều này. Nhưng thật ra, có thể nói, nhân vật của chúng ta đã tự giải độc bằng chính sức mạnh tinh thần của mình. Một nhân vật như thế xứng đáng được đọc và tìm hiểu. Đó là chưa nói tới "cái cơ địa" độc đáo kỳ lạ của anh. Tại sao những vết xước xuất hiện đột ngột trên ngực anh? Đó là nỗi đau âm thầm từ bên trong từng xuất lộ ra mỗi khi có những biến cố trong tâm hồn một đứa nhỏ, một chàng trai và bây giờ đột ngột trở lại như một nỗi đau quá lớn? Là hậu quả của sự dị ứng văn minh? Hay là hậu quả của sự vật lộn không cân sức với cuộc sống?
Thật lạ lùng và thú vị là cuốn tiểu thuyết đã khép lại với nhiều câu hỏi như thế." (Nhà văn-dịch giả Mai Sơn).
Sản phẩm này chưa nhận được đánh giá nào. Bạn hãy là người đầu tiên đánh giá nhé!
Please sign in so that we can notify you about a reply