Đời Du Nữ

Đời Du Nữ
Nhân vật trung tâm trong tiểu thuyết này là một du nữ và đây là câu chuyện của thân xác nàng. Đó là một thân xác liên kết mọi biến cố trong đời nàng và vì vậy trở nên một thân xác “có tính cách”.
Tuy tên thật của nhân vật không hề được nêu lên, nhưng nàng là nhân vật tiểu thuyết được tạo dựng sinh động nhất của Saikaku, một chân dung mang nhiều màu sắc hiện thực tâm lý nhất của văn học Nhật Bản đương thời.
“Nghe lời đồn, ta tìm đến hỏi thăm
Người phụ nữ xinh đẹp nơi kinh thành
Hỏi chuyện xưa để được nghe người kể
Một cuộc đời chìm đắm trong cõi phù sinh.”
Năm 1952, tác phẩm được đạo diễn nổi tiếng Kenji Mizoguchi chuyển thể thành bộ phim điện ảnh The Life of Oharu, đạt được Giải thưởng Quốc tế tại Liên hoan phim Quốc tế Venice và nằm trong danh sách đề cử Giải Sư Tử Vàng.
* * * * *
“Cuộc đời du nữ không còn là bức tranh nhuộm sắc tươi hồng mà đã được bộc lộ toàn vẹn bởi chủ nghĩa hiện thực, ở nơi bạc tiền làm chủ cuộc chơi và chất mong manh làm nhẹ đi dục vọng.” (Ivan Morris)
“Những gì Saikaku sáng tạo vào cuối thế kỷ XVII giữa một xứ Phù Tang đóng kín đến nay vẫn còn tràn đầy một niềm vui sống say nồng.
Con người thời đại, cho dù ở xa Nhật Bản, vẫn tìm thấy hình bóng mình trong các tác phẩm của Saikaku, cả vẻ đẹp lẫn thói xấu, cả sắc lẫn tình, cả chơi đùa và bán buôn, cả trang trọng và khôi hài.
Và nhất là đọc ông, ta chợt nhận ra thế gian quanh ta đa tình biết mấy!” (Nhật Chiêu)
- Ihara Saikaku
- NXB Hội Nhà Văn
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:36
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:35
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:34
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:34
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:30
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:30
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:29
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:29
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Trần Thị Định Phú 24/04/2020, 08:28
Du nữ không giống geisha. Geisha được đào tạo chuyên nghiệp để biễn diễn nghệ thuật, còn du nữ nghiêng về sắc dục.
Câu chuyện của nhân vật chính thật sự xứng với từ “du” và cái tên gốc “háo sắc nhất đại nữ”. Nàng bén mùi dục tình từ năm 11 tuổi, sau khi bị đuổi khỏi hoàng cung, nàng lang bạt khắp đất nước, làm đủ thứ nghề, nhưng nghề nàng thành thạo nhất vẫn là bán dâm.
Nhờ nhan sắc xuất chúng, nàng có rất nhiều cơ hội sống an vui đến cuối đời nhưng bản tính dâm đãng đã dắt mũi nàng huỷ hoại tất cả hết lần này đến lần khác. Nàng quyến rũ chồng người khác, cộc cằn thô lỗ với khách hàng, ngoại tình… ai chứa chấp nổi một người đàn bà như vậy chứ. Thế là nàng lại ra đi, du đãng sang nơi mới, công việc mới, tự nhủ sẽ sống đàng hoàng nhưng chỉ được một thời gian rồi đâu lại hoàn đấy. Nàng trải qua vô số vị thế, từ tanyu đến gái đứng đường, từ người được săn đón đến kẻ phải tiếp bất kỳ ai chỉ để qua bữa.
Theo hành trình của du nữ, một phần xã hội Nhật Bản được lột tả. Tôi kinh ngạc trước sự phong phú đầy sắc màu của nó. Nhật Bản pha trộn giữa sự phóng khoáng đến phóng túng và sự nghiêm cẩn đến gò bó. Một nền văn hoá tình dục kỳ lạ, nam nam, nữ nữ, nhà sư nuôi gái trong chùa, mại dâm được nâng tầm lên hàng chuyên nghiệp… Vô cùng thú vị.
Bìa rất đẹp. Dịch ổn. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là một từ ở trang 173, “hơi cúi xuống” thì viết là “hơi cuối xuống”, y như bọn trẻ trâu vẫn viết “cuối đầu xin lỗi”.
Nguyễn Thị Xuân 24/04/2020, 01:18
Cuốn sách giúp bạn có cái nhìn rõ nét hơn về cuộc đời của những người phụ nữ mang cái tên "Du nữ" trên đất nước Nhật Bản. "Du nữ" là người nhưng cũng là 1 món hàng hóa không khác. Và du nữ cũng được phân chia cấp bậc, tất nhiên cuộc đời của những du nữ bậc thấp sẽ không dễ sống. Phần nhiều sẽ có 1 ngày các du nữ cảm thấy lương tâm cắn rứt vì những chuyện mình đã làm, những tội lỗi mình đã gây ra. Lúc này họ cần được giải thoát, mà mấy ai trong số họ có thể tìm ra con đường giải thoát cho chính mình.
Mình cảm thấy người du nữ trong câu chuyện thật may mắn vì sau cùng cô được tiếp cận với Phật pháp, có cơ hội làm lại cuộc đời mình.