Biên Sử Nước
Về căn phòng bìa dãy nhà tập thể, tôi dòm vào mọi gầm giường hốc tủ, đảm bảo không có bộ xương nào nhảy xổ ra. Nhưng cái mùi mà tôi ngờ mùi xưong, thật ra là mùi bụi. Cửa sau cài bằng một cái chổi, tôi không thèm mở, khỏa bụi không hơn một chỗ nằm, hy vọng bằng cách đó mình sẽ sớm rời đi.
“Đầu bên kia dãy nhà cô, thằng cha đó cưới bóng làm vợ”, một chị đàn bà nói, giọng thuần dè bỉu, ngay ngày đầu tôi tới.
Cũng không có chuyện chi làm, tôi te te theo mấy chị về lại cái đám cưới bốn năm trước. Anh Xây cứng đờ trong bộ com-lê đen, điệu bộ hơi căng thẳng, nhưng vui thì không giữ được trong mắt, tràn lên mặt anh thứ sương hân hoan. Giữa tiệc mấy con bò xổng chuồng ghé qua ăn mớ hoa lá giắt ngay cổng cưới. Một vụ cãi vã ngớ ngẩn không tới đâu, rốt cuộc ma thì có cắn móng tay không.
- Nguyễn Ngọc Tư
- NXB Phụ Nữ