Nắng Ngoài Ô Cửa Sổ
Nắng Ngoài Ô Cửa Sổ
"Anh ngồi xuống giường của mẹ và đưa mắt hướng ra phía ngoài ô cửa sổ. Hồi nhỏ, ngày nào Phương cũng chơi dưới gốc cây trứng gà kia. Còn mẹ ngồi đây, đúng vị trí mà Phương đang ngồi, khi thì mẹ nhặt rau, khi thì mẹ khâu vá, chốc chốc mẹ lại ngẩng lên nhìn Phương chơi ngoài đó và mỉm cười. Phương vừa chơi lò cò vừa gọi với vào nhà, vặn hỏi mẹ: ""Mẹ nhìn gì thế mẹ?"". Mẹ tủm tỉm trả lời: “Mẹ nhìn nắng lũn cũn của mẹ"". Rồi cả hai cùng cười khúc khích.
Đã lâu quá rồi Phương không gần mẹ, dù anh biết, mẹ vẫn ngồi đây và nhìn ra ô cửa mỗi ngày. Nhưng Phương không còn quan tâm đến ánh mắt mẹ tìm gì hay đúng hơn việc đó bỗng trở nên không quan trọng với anh từ lúc nào. Anh như cỗ máy quay cuồng, đam mê với công việc và danh vọng. Anh mơ hồ nghe đâu đó bên tai mình tiếng mẹ cưng nựng lúc anh ngã dúi dụi trên sân. Mẹ xuýt xuýt xoa xoa như chính mẹ đang đau lắm. Và anh thấy mình được tung lên cao, lênh khênh trên đôi vai vững chãi của bố. Anh là đứa trẻ may mắn, hạnh phúc nhất trên đời vì luôn được yêu thương một cách trọn vẹn.
(Trích Nắng ngoài ô cửa sổ)"
- Trần Ngọc Mỹ
- NXB Văn Hóa - Văn Nghệ
Sản phẩm này chưa nhận được đánh giá nào. Bạn hãy là người đầu tiên đánh giá nhé!