Tủ Sách 8X - Người Buồn Thuê
Viết văn càng ngày càng khó, khó hơn tôi tưởng. Không còn ào ào sôi nổi. Chuyện viết thay đổi và lặng lẽ hơn. Tôi ít có được những thời điểm tĩnh lòng và khó đạt được sự tuyệt vời trong tư duy ngôn ngữ nên câu chữ cứ rù rì, chậm chạp và khô cứng. Nhưng khi có được một truyện ngắn, một tạp bút hoàn thiện thì lại càng thấy sự chắt chiu và quý giá vô cùng. Và nhận ra văn chương chữ nghĩa là thứ ruột thịt khó tách rời...
Trần Minh Hợp
Trích đoạn
Tôi nhìn mặt biển phẳng lặng như dòng chảy của những con sông lành, sóng rúc rích dưới thân tàu đánh cá, và trăng nát vụn trong lòng nước. Rìa đông đảo yên ả như những đêm hè. Trước những khung cảnh thanh bình, tôi luôn thèm một ly cà phê. Một lần hiếm hoi, tôi bị xúc động mạnh khi uống cà phê chiều ở quán nhỏ đầu làng núi, nhìn những rặng núi thấp cao, những cô gái Xê Đăng gùi khoai mì xuống con dốc đất. Đó là lần cà phê của đỉnh cao...
(Ngồi ở rìa đông)
- Trần Minh Hợp
- NXB Văn Hóa - Văn Nghệ
Sản phẩm này chưa nhận được đánh giá nào. Bạn hãy là người đầu tiên đánh giá nhé!