Người Xưa Đã Quên Ngày Xưa

Người xưa đã quên ngày xưa
Sự trở lại của hiện tượng xuất bản – nhà văn của nỗi buồn tuổi trẻ
“Cảm ơn người, vì đã từng một lần nắm lấy tay nhau.”
Cuốn sách thứ 7 của nhà văn Anh Khang là những tiếp nối một chút nuối tiếc, một chút cô đơn, một chút sầu vọng: “sau yêu – đến chia tay”. Rồi sau đó? Sau đó… làm gì còn sau đó nữa… Người xưa đã quên ngày xưa – nghe như một tiếng thở dài, trầm buồn, thê thiết. Những tưởng rồi Anh Khang sẽ lại mang đến những nỗi buồn cũ đã gặp trong các cuốn sách trước của anh, những tưởng sẽ chỉ là những điều lặp lại, tuần hoàn, như tình cảm vốn dĩ trong mỗi người: Dẫu biết rằng tình đã hết ở người – nhưng còn ở mình, có nói cũng chỉ là chuyện cũ, nhưng chuyện cũ nói bao giờ mới hết, mới cạn vơi? Nhưng may mà, dẫu buồn, những câu văn của Anh Khang vẫn còn trong đó chút an yên, chút bình tâm: Bởi đến sau cùng, tuổi trẻ rồi cũng qua. Ước mơ đôi lúc bất thành. Tình yêu có thể không trọn vẹn. Nhưng những gì hồn nhiên trong trẻo nhất của mối tình đầu đẹp đẽ ấy, sẽ luôn còn lại, lấp lánh trong tim… Cảm ơn người, vì đã từng một lần nắm lấy tay nhau.
Nhận định:
Báo Phụ Nữ: Cây bút trẻ Anh Khang đang dần định vị tên tuổi với danh hiệu “tác giả triệu bản”… Cuốn sách nào của Khang cũng có lượng phát hành lên đến hàng chục ngàn bản in.
Báo Vietnamnet: Được ưu ái gọi là “cây bút của nỗi buồn”, những ấn phẩm của Anh Khang thường thiên về màu sắc hoài niệm, trầm mặc trong những câu chuyện tình dở dang hay hồi ức về một người từng yêu thương gắn bó.
- Anh Khang
- NXB Văn hóa – Văn nghệ
Bùi Đình Nguyễn 24/04/2020, 17:01
Đã rất lâu không đọc tản văn và những dòng viết của Anh Khang vực dậy cảm xúc của mình rất nhiều, vào lúc mình tan vỡ nhất, vào lúc mình cảm thấy khủng hoảng tinh thần nhất, vào những ngày không còn muốn yêu ai. Từng dòng viết đúng nghĩa viết đến đâu thấm đến đó.
Mong rằng cuốn sách này rồi cũng sẽ giúp ích cho một ai đó đang như rơi xuống vực sâu vì chuyện tình nào cũng kết thúc như nhau.
Hãy cứ tin rằng, rồi sẽ có người khác đến xoa dịu hết mọi nỗi đau của bạn lúc này. Nhé!
LÊ THỊ QUÝ 24/04/2020, 16:00
Tình yêu là trò chơi “Ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc”, nếu bạn càng yêu nhiều, càng quan tâm nhiều, trái tim bạn sẽ đau nhiều. Không ai buộc mình sau chia tay phải ngoảnh nhìn quá khứ, phải nâng niu những kí ức cũ. Có chăng là bản thân ta quá quỵ lụy kỉ niệm đẹp ngày hôm qua để rồi khổ đau vì sự lạnh nhạt của người.
LÊ THỊ QUÝ 24/04/2020, 15:59
Tình yêu là trò chơi “Ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc”, nếu bạn càng yêu nhiều, càng quan tâm nhiều, trái tim bạn sẽ đau nhiều. Không ai buộc mình sau chia tay phải ngoảnh nhìn quá khứ, phải nâng niu những kí ức cũ. Có chăng là bản thân ta quá quỵ lụy kỉ niệm đẹp ngày hôm qua để rồi khổ đau vì sự lạnh nhạt của người.
Hồng Diệu 24/04/2020, 15:55
Rồi sẽ phải đến một giai đoạn mà bản thân cố chấp cách mấy cũng không thể thay đổi một sự thật rằng: người xưa đã quên ngày xưa mất rồi. Lãng quên. Nhẹ tênh. Cạn lòng. Hoá ra lãng quên là khái niệm có thật và đo lường được bằng thời gian. Đủ giờ đủ khắc ắt sẽ quên. Như cách người xưa đã quên được chuyện xưa.
Ngày xưa đối với người, giờ chỉ là chuyện đã từng
Ngày xưa đối với mình luôn là điều vĩnh hằng thiêng liêng nhất.
Đó là lới tâm sự của Anh Khang trong tác phẩm Người xưa đã quên ngày xưa của mình. Có thể nói Anh Khang một nhà văn trẻ hiếm hoi trên thị trường sách trẻ hiện nay với ngòi bút đa dạng nhiều thể loại khác nhau.
ĐẶNG ĐỨC TÀI 24/04/2020, 14:41
Là cuốn sách thứ 7 tiếp nối những nỗi niềm được anh kể lại về tình yêu, về cuộc sống, về tuổi thơ. Mình rất thích đọc sách của Anh Khang, đều nói về cuộc đời, về người thương, khi đọc mình có thể cảm nhận và tưởng tượng được tâm trạng của tác giả, phù hợp với những bạn đọc sống tình cảm, giàu lòng nhân ái và yêu thương. Ở cuốn sách này tuy Anh Khang vẫn là nhưng câu chuyện cũ về tình yêu, yêu thương người hết mình còn, tiếc nuối nhưng tác giả đã khéo léo dùng lời văn thể hiện được sự lạc quan hơn trong tâm hồn, không còn là chịu đựng buồn bã mà đã chập nhận nó, đã xem nó như trải nghiệm tuổi trẻ, "đến được với nhau là duyên nợ, không đến được là thanh xuân" vẫn lối hàng văn đó. Vẫn câu từ đó nhưng không còn sự trách móc hay than vãn mà thay vào đó và cám ơn người đã tô điểm thêm cho cuộc đời mình để có được vị mặn ngọt đắng cay.
ĐẶNG ĐỨC TÀI 24/04/2020, 14:40
Là cuốn sách thứ 7 tiếp nối những nỗi niềm được anh kể lại về tình yêu, về cuộc sống, về tuổi thơ. Mình rất thích đọc sách của Anh Khang, đều nói về cuộc đời, về người thương, khi đọc mình có thể cảm nhận và tưởng tượng được tâm trạng của tác giả, phù hợp với những bạn đọc sống tình cảm, giàu lòng nhân ái và yêu thương. Ở cuốn sách này tuy Anh Khang vẫn là nhưng câu chuyện cũ về tình yêu, yêu thương người hết mình còn, tiếc nuối nhưng tác giả đã khéo léo dùng lời văn thể hiện được sự lạc quan hơn trong tâm hồn, không còn là chịu đựng buồn bã mà đã chập nhận nó, đã xem nó như trải nghiệm tuổi trẻ, "đến được với nhau là duyên nợ, không đến được là thanh xuân" vẫn lối hàng văn đó. Vẫn câu từ đó nhưng không còn sự trách móc hay than vãn mà thay vào đó và cám ơn người đã tô điểm thêm cho cuộc đời mình để có được vị mặn ngọt đắng cay.
Nguyễn Thị Xuân 24/04/2020, 00:08
Bạn đã từng nói "giá như…"? Bạn đã từng có những kỷ niệm đẹp nhưng rồi đều bị lãng quên? Bạn đã từng một mình gặm nhấm nỗi đau của việc chia ly, tình yêu tan vỡ? Và khi bạn hiểu rằng "đời chẳng có nếu như"...
Nếu bạn đã có những trạng thái cảm xúc như thế thì cuốn sách này thực sự dành cho bạn.
Mình xin trích 1 đoạn thơ mà mình thích trong cuốn sách:
"Chắc thấy trần gian chưa đủ buồn?!
Nên trời tháng Bảy cứ mưa tuôn.
Chắc thấy lòng ta chưa đủ buồn?!
Nên người hôm ấy... bỏ đi luôn."
P/s:Mình thực sự yêu thích những cuốn sách giống như này - các bức họa được đan xen vào các trang sách, giống như kiểu picture book.
Trịnh Minh Trí 23/04/2020, 23:35
Người xưa đã quên ngày xưa là tựa sách thứ 7 của tác giả Anh Khang, tôi biết đến anh là hội viên hội Nhà văn TP.HCM, cũng là cây bút trẻ được mệnh danh là “tác giả triệu bản” trong làng sách trẻ hiện nay. Là một tác giả trẻ cho nên anh đã gây xôn xao trong cộng đồng đọc sách ngay khi tác phẩm được “nhá hàng”, bởi tựa đề lãng mạn, “bắt tai” và dễ trở thành dòng trạng thái của “người nay” hay bất kỳ ai cùng “cảnh ngộ”. Dù nhớ hay không, khi đọc xong tác phẩm biết đâu ta sẽ vô tình tìm lại mình của ngày xưa.
Trịnh Minh Trí 23/04/2020, 23:34
Người xưa đã quên ngày xưa là tựa sách thứ 7 của tác giả Anh Khang, tôi biết đến anh là hội viên hội Nhà văn TP.HCM, cũng là cây bút trẻ được mệnh danh là “tác giả triệu bản” trong làng sách trẻ hiện nay. Là một tác giả trẻ cho nên anh đã gây xôn xao trong cộng đồng đọc sách ngay khi tác phẩm được “nhá hàng”, bởi tựa đề lãng mạn, “bắt tai” và dễ trở thành dòng trạng thái của “người nay” hay bất kỳ ai cùng “cảnh ngộ”. Dù nhớ hay không, khi đọc xong tác phẩm biết đâu ta sẽ vô tình tìm lại mình của ngày xưa.
Ngọc Ý 23/04/2020, 23:26
Nói chung văn phong của Anh Khang nhẹ nhàng, tình cảm, nội dung cũng dễ “chạm” vào cảm xúc của mỗi người trẻ cũng như những người đa sầu, đa cảm, những người đã một lần đi qua đổ vỡ.