Nhất Huế Nhì Sịa

“Thôn nữ lớn lên tắm mình trong hương bưởi thanh trà, trong dòng nước sông đã được sa bồi gạn lọc, trong tiếng chuông Thiên Mụ và tiếng gà hôm sớm để trinh nguyên đến cả nụ cười, lời nói, giữ cho mình hồn quê làng cổ ven sông, là chị, là em có những tên hoa đồng nội, là Sen, là Cúc, Thọ, Hường...
Tôi đã gặp em một thời trên đường đi học, đôi mắt xa xăm và lặng lẽ như nơi Hương Giang chuyển dòng xuôi về phố thị. Một chút buồn như lưu luyến đại ngàn, một chút hoang mang trước son phấn kinh thành và cả sự thảng thốt trước duyên phận cuộc đời lắm sự nổi trôi.
Thời khốn khó, em ở trong ngôi nhà rường thấp có chút hao mòn theo tháng năm, mái ngói rong rêu lún sụt chèn một mảnh tôm rỉ rét thời gian cốt níu giữ lấy mình trong nếp cũ. Hàng chè tàu đã lâu không xén tỉa, lưa thưa dưới những cành thanh trà khẳng khiu. Màu áo hoa cà thấp thoáng cũng buồn lơ phơ như khói lam chiều. Mang màu áo ấy trong nếp nhà xưa bước ra từ ngồi làng cổ, không biết buồn vui trôi tận nơi nào?"
(trích đoạn)
- Nguyễn Du
- NXB Thanh Niên
Sản phẩm này chưa nhận được đánh giá nào. Bạn hãy là người đầu tiên đánh giá nhé!