Những bài hát mà Linh đã khe khẽ hát theo ở giữa câu chuyện của chúng tôi, những buổi chiều hoàng hôn đổ dài thành vệt sau cánh cửa số lớn, hay những cơn gió mùa đông ràn rạt thổi ngoài hồi chỉ đủ sức lay động tán lá phía bên kia những lớp kính, tựa hồ như chẳng thể va chạm vào được những câu chuyện rối rắm, những tràng cười đã đông cứng lại trong không khí rồi lại tan loãng ra, hóa vào hàng ngàn câu chuyện khác.